Lần này không phải là Delta mà là Omicron. Không phải là Phú Quốc lộng gió mà là Sài Gòn ẩm ương đang độ sang hè. Lần này Q không phải là người chiến đấu với nó, mà là ông xã Q. Chiến binh bất diệt từ đầu mùa dịch đến giờ. Mọi người bệnh,… Continue reading GẶP LẠI COVID.
Category: Cảm nhận sống
Nhật ký Trải nghiệm một tuần cùng Covid
Mỗi thời đoạn trong cuộc sống là một trải nghiệm cần thiết cho bản thân. Vì vậy, nếu hôm nay bạn có bị dương tính với Covid thì hãy cứ an nhiên chấp nhận như một trải nghiệm. 🙂
Dự đám cưới Mỹ qua livestream và Con bạn thân mũ N của mình đã lấy chồng.
Hôm nay là ngày 30.05.21 vào lúc 5h30 sáng (giờ Mỹ là 6h30 chiều, ngày 29.05.21) con bạn thân mũN (tức là thân thân thân rất rất thân...) của mình đã đi lấy chồng. Chậc, viết ra dòng này sao trong mắt mình lại ngấn lệ nhỉ!? Con nhỏ quỷ sứ đó, nó xấu lắm.… Continue reading Dự đám cưới Mỹ qua livestream và Con bạn thân mũ N của mình đã lấy chồng.
Cảm xúc đến từ truyện Nghiệp Đế Vương của Mị Ngữ Giả
Quỳnh vừa đọc xong truyện Nghiệp Đế Vương của tác giả Mị Ngữ Giả. Tâm trạng khá là ngưng đọng. Có chút đau lòng, có chút xót xa, có chút tiếc nuối. Bên ngoài khung cửa, trời về chiều lại đổ mưa, bầu trời mùa hè nhưng mây đen ảm đạm làm tâm trạng càng… Continue reading Cảm xúc đến từ truyện Nghiệp Đế Vương của Mị Ngữ Giả
KHÔNG CÓ FACEBOOK, BẠN CÓ ỔN KHÔNG?!
Facebook là ứng dụng có ma lực rất lớn với chúng ta. Đặc biệt là Chức năng có thể Thích, Bình Luận và Chia sẻ bài viết một cách rộng rãi của nó. Nó đánh sâu vào nhu cầu được quan tâm, chia sẻ, được chú ý, được thừa nhận của con người. Dù bạn là ai, bạn cũng không thể thờ ơ với những cái Thích và Bình Luận dành cho bạn. Bạn sẽ bị nó lôi kéo, chiếm dụng thời gian một cách vô thức.
Cái sự học LÀM CON
Nhan nhãn về Sự Học thì từ sách giấy đến sách mạng có rất nhiều chủ đề để học, cơ mà có một chủ đề Q luôn thắc mắc là tại sao rất ít hoặc gần như không thấy sách nói đến, đó là chủ đề HỌC LÀM CON. Có vẻ như việc Làm Con… Continue reading Cái sự học LÀM CON
My first Novel (Tiểu thuyết đầu tay của tôi )
Tôi là tác giả của tiểu thuyết, tôi rất hiểu nhân vật của tôi. Từng lời thoại, từng biểu cảm, từng sự kiện xảy ra xung quanh nhân vật, tôi điều hiểu rất rõ. Và vì hiểu rõ, tôi đã giới hạn đi sự miêu tả chi tiết cần thiết cho tác phẩm. Tôi cứ đẩy mạch truyện đi theo ý tưởng của mình, để cảm xúc của nhân vật và các sự kiện nhảy cóc theo suy nghĩ của tôi. Tôi đã quên mất một điều rằng, đọc giả không phải là tôi. Sự hiểu biết về nhân vật của họ sâu đến đâu, đều phụ thuộc vào việc tôi có miêu tả chi tiết cho họ thấy và cảm nhận hay không. Tôi nhảy, họ cũng sẽ nhảy theo tôi. Tôi đến đích và cảm thấy hài lòng, nhưng họ lại thấy hụt hẫng vì họ không được trải nghiệm gì cả. Cái họ cần khi tìm đến tiểu thuyết là sự nhấm nháp cảm xúc và hòa nhập vào một trải nghiệm khác với cuộc sống vốn có của họ.
Dạy tiếng Hàn Căn bản
Hôm nay là một ngày quá nữa tháng 9. Trời Sài Gòn dạo này rất hay mưa, nhưng là những cơn mưa chóng vánh, đôi khi bận áo mưa xong thì trời lại ráo hoảnh, cởi áo mưa ra đi một đoạn lại… mưa. Tôi rất ghét cái thời tiết như thế này, nó làm… Continue reading Dạy tiếng Hàn Căn bản